Bài thơ tình 12 tháng
"Tháng chín rồi đã quên được nhau chưa?
Hay vẫn nhớ như mới vừa xa cách?
Hay Em buồn? Còn Anh thì quên sạch?
Chia tay rồi đếm nữa để làm chi?"
Tháng Mười rồi sao Em vẫn chưa quên?
Sao cứ nhớ một cái tên xa lạ?
Ngày cứ trôi tháng đến đi vội vã?
Tháng Mười rồi? Em biết ngả vào ai?
Mười Một rồi. Anh giờ ở nơi đâu?
Phố đã vắng đôi chim câu dạo trước
Ngày nắng mưa, Em thôi không xuôi ngược.
Đi tìm Anh, đâu được nữa, mà tìm?
Thoáng giật mình, đã là tháng Mười hai
Vì vắng Anh ngày dài như thế kỉ
Chắc giờ Anh đã thôi không suy nghĩ
Đã quên rồi, những dư vị tình ta…
Và thế là ngày cũ đã trôi qua
Tháng Một đến trước hiên nhà đứng đợi
Em biết Anh đã có tình yêu mới
Mà sao Em cứ nhớ với cứ buồn?
Tháng Hai rồi. Em tự học cách buông
Thả ký ức trôi theo cơn gió cuốn
Mây của trời, nên cho dù ước muốn
Đâu thể nào buộc lại bên mình đâu!
Trời tháng Ba ươm nắng ở trên đầu
Em đếm nhịp thời gian sầu vô tận
Vì mình xa nên nghe tình lận đận
Đến tháng nào Em thật sự quên Anh???
Tháng Tư về trời vẫn một màu xanh
Nhưng mùa hạ đã giấu Anh rất kĩ
Em ngu ngơ đi tìm không suy nghĩ
Đâu biết rằng Anh vốn dĩ chẳng yêu…
Em nghĩ mình đã thôi không nhớ nhiều
Rồi thời gian sẽ làm phai tất cả
Nhưng tháng Năm ơi- xin đừng trôi vội vã
Để mình đừng thành người lạ quá mau…
Tháng Sáu buồn, tháng Sáu có mưa ngâu
Chuyện tụi mình như nhịp cầu đứt khúc
Nhưng ngoài kia cuộc đời vẫn tiếp tục
Em xin buồn thêm một lúc nữa thôi..
Tháng Bảy về, mưa ướt góc phố rồi
Nơi quán cũ, đôi lần Em vẫn tới
Nhưng Anh ơi, Em sẽ thôi chờ đợi
Người đã đi, đâu chắc sẽ quay về?
Hình như là trong câu chuyện Em kể
Đã dần dần chẳng hề nhắc về Anh.
Có lẽ vì tháng Tám đến thật nhanh
Nên thương nhớ vụt trở thành kí ức…
Không có nhận xét nào: