Thơ - Nhận Ra
Khi nào ta mới nhận ra
Mây trên trời đã trôi qua mỗi ngày
Từ từ chậm rãi đổi thay
Khi ta không biết không hay chút gì
Dần dần chúng bỏ ta đi
Khi ta còn mải sân si cuộc đời
Và ta trách hận thế thời
Và ta đổ lỗi cho người rời xa
Khi nào ta mới nhận ra
Sáng nay mở một bài ca nhiều lần
Một mình nghe
Giống tên đần
Nhưng sự yên tĩnh không cần có ai
Hát lên đoạn điệp khúc sai
Mặc nhiên cứ bỏ ngoài tai nụ cười…
Khi nào ta mới quên người
Ta không biết nữa
Ta lười đổi thay
Một chút đắng
Một chút cay
Như cà phê buổi sáng nay dịu dàng
Bánh mì quẹt ớt trứng rang
Bụng no lòng ấm lang thang đi về
Một hình một bóng bên lề
Tự canh mình khỏi gồ ghề vấp va…
Khi nào người mới nhận ra
Rằng người thật sự quên ta lâu rồi ?
Mây trên trời đã trôi qua mỗi ngày
Từ từ chậm rãi đổi thay
Khi ta không biết không hay chút gì
Dần dần chúng bỏ ta đi
Khi ta còn mải sân si cuộc đời
Và ta trách hận thế thời
Và ta đổ lỗi cho người rời xa
Khi nào ta mới nhận ra
Sáng nay mở một bài ca nhiều lần
Một mình nghe
Giống tên đần
Nhưng sự yên tĩnh không cần có ai
Hát lên đoạn điệp khúc sai
Mặc nhiên cứ bỏ ngoài tai nụ cười…
Khi nào ta mới quên người
Ta không biết nữa
Ta lười đổi thay
Một chút đắng
Một chút cay
Như cà phê buổi sáng nay dịu dàng
Bánh mì quẹt ớt trứng rang
Bụng no lòng ấm lang thang đi về
Một hình một bóng bên lề
Tự canh mình khỏi gồ ghề vấp va…
Khi nào người mới nhận ra
Rằng người thật sự quên ta lâu rồi ?
Không có nhận xét nào: